VÀI HÀNG THƠ THẨN
LỐI CŨ
Lá vàng trải lối cong đầu ngõ
Chiều thu khe khẽ bước chân ai
Thẫn thờ tìm đến thùng thư ngỏ
Vắng lá thơ tình đã phôi phai
Người yêu mới đấy vài năm trước
Giờ ở nơi nào nhớ dẳng dai
Lối cũ một mình ai lần bước
Lá muôn chiều rơi đổ trên vai...
GIÓ TRÊN CAO
Nắng lấp lánh xuyên qua tàn lá
Vào mắt em hấp háy chiều nay
Thu đi mau kéo vội tháng ngày
Em còn lại ngây người tượng đá
Gió thu về nhẹ day trên má
Như tay mềm ve vuốt ngày nao
Không còn gì, chỉ còn tàn phá
Thổn thức trong vòm lá xanh xao
Vẳng đâu đây một tiếng thì thào
Lời tình yêu? Hay là gió thoảng?
Giật bắn người, tim em hốt hoảng
Không đâu, chỉ là gió trên cao...
LÁ ĐỎ
Lá rực đỏ mùa thu em chợt ấm
Mặc gió heo may thổi lộng sân trường
Chút vàng, chút xanh và cả hơi sương
Vẫn không thể nào làm cơn lạnh thấm
Em cần chi quấn lụa là nhung gấm
Rực đỏ này đủ sưởi ấm người em...
Lá vàng trải lối cong đầu ngõ
Chiều thu khe khẽ bước chân ai
Thẫn thờ tìm đến thùng thư ngỏ
Vắng lá thơ tình đã phôi phai
Người yêu mới đấy vài năm trước
Giờ ở nơi nào nhớ dẳng dai
Lối cũ một mình ai lần bước
Lá muôn chiều rơi đổ trên vai...
GIÓ TRÊN CAO
Nắng lấp lánh xuyên qua tàn lá
Vào mắt em hấp háy chiều nay
Thu đi mau kéo vội tháng ngày
Em còn lại ngây người tượng đá
Gió thu về nhẹ day trên má
Như tay mềm ve vuốt ngày nao
Không còn gì, chỉ còn tàn phá
Thổn thức trong vòm lá xanh xao
Vẳng đâu đây một tiếng thì thào
Lời tình yêu? Hay là gió thoảng?
Giật bắn người, tim em hốt hoảng
Không đâu, chỉ là gió trên cao...
LÁ ĐỎ
Lá rực đỏ mùa thu em chợt ấm
Mặc gió heo may thổi lộng sân trường
Chút vàng, chút xanh và cả hơi sương
Vẫn không thể nào làm cơn lạnh thấm
Em cần chi quấn lụa là nhung gấm
Rực đỏ này đủ sưởi ấm người em...
DND
No comments:
Post a Comment