HỠI CHÀNG LÀ AI
Chàng tóc bay bồng bềnh, quần jean bạc thếch gấu xổ te tua, áo sơ mi ca-rô cổ không gài nút, tay xắn đờ-mi, áo chẽn eo bỏ ngoài quần, chân mang giầy da lộn mocassin, bước đi như khiêu vũ, mắt mơ màng nhìn ngắm thế gian, phong cách nghệ sĩ ngút trời...
Nhưng sao đi với tôi, chàng không như thế.
Tôi chẳng thích thế đâu. Hỡi chàng là ai?
Chàng ngồi ăn bún bò huế ở chợ Trương Minh Giảng, ngồi chiếc ghế đòn thấp lè tè trên nền chợ loang lỗ nước cùng các bà nội trợ, nhưng tô bún tuyệt vời thơm phưng phức, nào thịt bò mềm, nào giò heo béo, nào rau xanh, nào hành ớt, đỏ au từng muỗng nước súp, vàng ngậy từng bong bóng mỡ, ngon suýt xoa miệng lưỡi, kèm ly đậu đỏ bánh lọt ngon nhức nhối tim gan...
Nhưng sao đi với tôi, chàng không như thế.
Khi đi với tôi, chàng đưa vào hiệu ăn tây đường Catinat, máy lạnh rầm rì, có bồi đứng mở cửa, bàn ăn trải khăn trắng muốt, thực đơn in ba thứ tiếng việt, tây, tàu, nào cá chim chiên bơ, nào bồ câu đút lò, nào thỏ xi-vê, nào vịt ra-gu, ngon thì ngon đấy nhưng ngon nhập cảng thiếu đậm đà mắm muối quê hương, rồi rượu vang đỏ, vang trắng dùng cho đúng điệu, nhấp vào chát cả môi...
Tôi chẳng thích thế đâu. Hỡi chàng là ai?
Chàng ngồi tán dóc cùng bạn, hồ hởi chuyện tiếu lâm, chay mặn chẳng chừa, miệng cười ha hả, tay trái vỗ đùi, tay phải níu vai, hai chân ngọ nguậy theo nhịp nhạc, người duỗi dài thoải mái, môi dẩu, mắt nheo, pha trò rất tự nhiên...
Nhưng sao đi với tôi, chàng không như thế.
Khi đi với tôi, chàng nói năng nghiêm nghị, kể chuyện khô khan nhạt phèo, chuyện đàn bà đàn ông không dám nói, ngồi lưng thẳng băng, hai tay đan nhau trên bàn, cười kềm cho không quá mức, sao căng thẳng sượng sùng...
Tôi chẳng thích thế đâu. Hỡi chàng là ai?
Tôi mơ chàng tóc bồng bềnh, quần jean bạc thếch gấu xổ te tua, áo sơ mi ca-rô cổ không gài nút, tay xắn đờ-mi, áo chẽn eo bỏ ngoài quần, chân mang giầy da lộn mocassin, bước đi như khiêu vũ, mắt mơ màng nhìn ngắm thế gian...
Tôi mơ chàng ăn bún bò huế ở chợ Trương Minh Giảng, ngồi chiếc ghế đòn thấp lè tè trên nền chợ loang lỗ nước cùng các bà nội trợ, nhưng tô bún tuyệt vời thơm phưng phức, nào thịt bò mềm, nào giò heo béo, nào rau xanh, nào hành ớt, đỏ au từng muỗng nước súp, vàng ngậy từng bong bóng mỡ, ngon suýt xoa miệng lưỡi, kèm ly đậu đỏ bánh lọt ngon nhức nhối tim gan...
Tôi mơ chàng tán dóc, nói chuyện tiếu lâm chay mặn chẳng chừa, miệng cười ha hả, tay trái vỗ đùi, tay phải níu vai, hai chân ngọ nguậy theo nhịp nhạc, người duỗi dài thoải mái, môi dẩu, mắt nheo, pha trò rất tự nhiên...
Nhưng khi đi với tôi, chàng không như thế. Hỡi chàng là ai?
Tôi mơ về bài ca Nguyễn Hữu Thiết...
Này chàng, hãy cùng tôi vui đêm nayMai đây dù có cách xa chân trờiMột lời mặn mà tin trao cho ngayTuy tôi chưa biết hỡi chàng là ai...
DND
No comments:
Post a Comment