TÌNH TUỔI DẠI
(Nhân đọc lại bài Một Câu Chuyện Tình hứng chuyển lời thơ cho cậu bé Dinh...)
(Nhân đọc lại bài Một Câu Chuyện Tình hứng chuyển lời thơ cho cậu bé Dinh...)
Ngày em mới tuổi mười ba
Cô về trường nhỏ như hoa xuống trần
Mai cốt cách, tuyết tinh thần
Rực màu phố cũ mỗi lần cô đi
Tim em rạo mối tình si
Xin cô chùi bảng mỗi khi lớp tàn
Dọn phòng, quét bụi ghế bàn
Chỉ là cớ để huyên hàn cùng cô
Sớm hôm đường đá nhấp nhô
Em đưa cô đến cổng vô nhà trường
Chuyện thi thơ, chuyện văn chương
Chuyện đi bắt bướm em thường kể ra
Một hôm bên suối La Ngà
Em đang bắt cá cô ra ngắm nhìn
Nước rung nắng vỡ lung linh
Dạt dào sóng gợn hương tình, cô, em
Một ngày đẹp nhất đời em
Ăn trưa trên cỏ, êm đềm buông lơi
Nước chanh, mì chả, tiếng cười
Em mơ được mãi suốt đời bên cô
Nhưng tình vô vọng bên hồ
Em còn quá nhỏ thua cô tuổi đời
Yêu này, giấc mộng mù khơi
Thương em, không thể ở nơi chốn này
Thôi thì đành phải chia tay
Gần nhau không được kiếp này đâu em
Chuông đồng đổ tiếng rền vang
Thời gian rầm rộ ngút ngàn ra đi
Giã từ tuổi dại tình si
Giã từ thành phố một đi không về
Bao năm nhớ mãi câu thề
Thương cô thương mãi không hề nguôi ngoai
Mười năm trở lại chốn đoài
Cảnh xưa còn đó, tìm hoài cô đâu
Bàng hoàng học được tin sầu
Cô đà thiên cổ chôn sâu mộ vàng
Than ôi, giấc mộng tình lang
Ngày nao không thể, nay càng hư không
Trái ngon mùa hạ ngày đông
Cô xưa sống mãi trong lòng của em…
DND
09.29.14
No comments:
Post a Comment